Như Đoá Hoa Sương ( Truyện “chắc là” ngắn | Gào )
Phần 11: Số phận một quân cờ.
Hồi nhỏ, tôi rất thích ăn kẹo kéo. Chính là loại kẹo để trong một cái nồi nhôm trên những xe hàng rong rao bên đường. Người bán sẽ cuộn kẹo vào chiếc que bằng tre rồi kéo lên, nhìn vô cùng thú vị. Mẹ hay mắng rằng kẹo kéo quá ngọt, không vệ sinh. Nhưng vì tôi thích nên thi thoảng mẹ vẫn chiều theo ý tôi.
Sau này lớn lên, tôi đã lâu lắm rồi không còn nhìn thấy những xe kẹo kéo tuổi thơ nữa.
Có những điều ta từng rất yêu thích, bằng một cách nào đó sẽ bị thời gian xoá mờ. Thậm chí biến mất. Mọi thứ trên đời, khi còn có thể, hãy tận hưởng.
Tôi từng nghĩ, tình yêu tuổi đôi mươi như những que kẹo kéo tuổi thơ mà tôi từng mê mẩn, chưa chắc đã ngon nhất, tốt nhất. Nhưng là ngọt ngào nhất trong ký ức của mỗi người. Mãi về sau khi nhớ lại, vẫn cảm thấy vị ngọt ở đâu đây.
Người mơ mộng như tôi, tìm thấy tình yêu trong ký ức ngọt ngào như que kẹo.
Nhưng với một số người, tình yêu đã qua, người cũ đã xa, vốn chẳng có gì quan trọng cả.
Như một bàn cờ, chỉ cần giữ lại Vua thì sẽ thắng, đâu quan trọng là Tốt hay Hậu? Tất cả đều sẽ phải hy sinh.
Tốt hay Hậu thì cũng chỉ là vật hy sinh cho Vua. Một quân cờ, xét cho cùng dù khác nhau tên gọi, nhưng cùng chung số phận cả thôi.
___________
Quang đứng đó. Cả bầu trời phía sau lưng cậu ấy dường như đang tối sầm lại. Bóng lưng cô đơn giữa cơn giông kéo tới cùng gió mạnh. Tôi nhìn Quang, có một chút thương cảm, có một chút sững sờ. Một làn gió lạnh thổi bụi bay nhoè mắt tôi. Tôi đưa tay lên dụi mắt. Rồi tiến về phía cậu ấy:
- Trời sắp mưa rồi, còn đứng đây làm gì?!
Quang không đáp lại câu hỏi của tôi. Cậu ấy bỗng kéo tay tôi lại sát bên, rồi gục đầu lên vai tôi:
- Mệt quá! Mượn vai một lát!
Tôi im lặng nhìn ra phía xa chân trời. Cơn mưa ngày hôm nay, chắc là sẽ lớn lắm. Mây đen đang kéo đến cuồn cuộn thế kia mà. Quang hất ra một tiếng thở dài. Tôi hỏi một câu thừa thãi trong vô thức:
- Ổn không?!
Quang gật nhẹ:
- Chị hỏi cho có phải không? Ổn! Rất ổn.
Có đôi lúc đứng trước những rối ren của cuộc đời người khác, bạn không thể im lặng, nhưng cũng chẳng biết phải nói gì. An ủi thì nằm ngoài khả năng. Nhưng động viên lại thừa thãi. Không nói gì đáp lại không gian trống trải, thì cảm thấy ngại ngùng.
Là một người bạn, tôi không muốn Quang cảm thấy giờ đây cậu ấy chỉ có một mình. Thường ngày, cậu ấy luôn đùa giỡn. Nhưng tôi biết, Quang là một người nhạy cảm, có trái tim ấm áp. Ẩn sau vẻ bề ngoài vô lo, chưa trưởng thành, là một trái tim mang nhiều vết xước với những tổn thương từng có. Quang không gần gũi với cả cha lẫn mẹ. Nhưng cậu ấy là con trai duy nhất của chủ tịch. Dù không nói ra, hay có cố gắng tỏ ra thờ ơ với con trai mình như thế nào đi chăng nữa, đối với chủ tịch mà nói, ông ấy đặt vào Quang rất nhiều kỳ vọng. Nếu không phải vì hy vọng vào đứa con này, trong tương lai sẽ thay thế mình ở một thời gian không xa nào đó. Thì có lẽ, ông ấy đã không phải nhọc công tốn sức tức giận rồi lại đi dọn dẹp từng chút một những bãi chiến trường tuổi trẻ bồng bột do con mình gây ra.
Ngày hôm nay, khi công ty gặp phải biến cố này, chủ tịch bị triệu tập liên quan đến rất nhiều rắc rối pháp lý sắp tới. Dù Quang trong công ty vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ. Nhưng bỏ qua điều đó, cậu vẫn là con ông ấy… Có lẽ giờ phút này, trong lòng đang rất lo lắng cho cha mình nhưng chẳng thể làm gì?!
Những nhân viên ở bên dưới như chúng tôi, cho dù là ở bộ phận nào, cũng chẳng thể đóng vai trò gì trong những sự kiện như thế này. Chỉ có Ban Quản Trị và phòng pháp chế, cùng phòng truyền thông mới có thể tham gia giải quyết khủng hoảng này mà thôi. Hẳn Mặt Trời đang rất đau đầu với tất cả mọi việc.
- Chị không cần lo quá đâu!
Câu nói của Quang bất ngờ vang lên kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ bâng quơ.
- Lo gì?! Lo thì được gì
Nói vậy nhưng không thể không cảm thấy lo lắng. Đôi khi chúng ta cứ tự dối lòng và nói ra những điều khác xa mình đang nghĩ.
Một vài giọt nước mưa bắt đầu rơi lất phất. Quang đứng dậy, hất mặt về phía tôi:
- Muốn ngồi đây tắm mưa hay đi ra chỗ khác?
“Mưa? Tắm mưa?! Không được. Còn em bé nữa. Tắm mưa ốm thì sao?” Tôi thoáng nghĩ rồi vô thức sờ tay lên bụng mình. Quang sững lại nhìn tôi trong giây lát rồi nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, vừa lúc mưa đổ xuống như trút. May mắn thay, chúng tôi đã kịp chạy vào mái hiên bên trong.
Quang rút ra một điều thuốc đưa lên miệng, tôi tiện tay rút điều thuốc khỏi cậu ấy, rồi giật lấy bao thuốc trên tay Quang, nhét lại điếu thuốc vào trong.
- Hút ít thôi, không hút nữa.
Quang chau mày nhìn tôi, rồi lại nhìn bao thuốc trong tay tôi. Song, cậu ấy cũng không phàn nàn gì. Chẳng phải tôi muốn giấu giếm việc mình đang mang thai. Chỉ là nói ra lúc này không phải lúc. Trong khi mọi thứ đang xáo trộn ở cuộc đời cậu ấy, tôi không thể hồ hởi báo tin vui của mình.
Gió mạnh, mưa lớn dần. Quang đút hai tay vào túi quần, thở dài.
- Tin bố em mới bị triệu tập vừa lên báo là mấy con giời té ngay. Bớt phiền hẳn!
Tôi cười động viên:
- Trong cái rủi cũng có cái may. Tiện sàng lọc bạn bè, các mối quan hệ cũng tốt còn gì.
Quang cười khẩy:
- Không cần phải đến hôm nay, có chuyện này mới có thể sàng lọc đám rác rưởi ấy. Ngay từ đầu đã là những mối quan hệ đôi bên cùng có lợi rồi.
Tôi nhướn mày:
- Lợi như thế nào? Chỉ thấy em chơi với mấy đứa như vậy rất tốn thời gian. Mà em bớt dùng từ cay nghiệt đi. “Rác rưởi” nghe nó nặng.
Quang rút tay trong túi quần ra đặt lên đầu tôi, rồi vò cho tóc tôi rối tung:
- Chị còn non và xanh lắm.
Tôi nhăn nhó gạt tay cậu ấy xuống, rồi chỉnh lại tóc mình. Quang thờ ơ nói:
- Mấy đứa gái xinh, bất tài vô dụng, hot hot trên mạng, nếu không có tài năng gì, thì tin tức hẹn hò với con người này người kia, chẳng phải có chuyện um sùm cõi mạng sao?
Tôi lại bĩu môi, đáp giọng khinh khỉnh:
- Vậy thì có lợi chỗ nào? Bố em cũng không thích những tin tức kiểu đó còn gì? Chỉ tốt cho tụi nó, chứ tốt gì cho em? Mà nói là đôi bên cùng có lợi. Lãng phí thời gian với những người mà mình biết trước đến với mình vì danh lợi, để làm gì?
Quang cười:
- Để bố mẹ chú ý đến em. Chẳng phải không có lùm xùm trên báo, bố không phải tức giận giải quyết, thì ông ấy có khi đã quên em rồi sao? Bố càng tức giận, mẹ càng hả hê. Mẹ cũng sẽ gọi hỏi han em… Không thì cả năm bà ấy cũng không gọi.
Tôi lặng người trong thoáng chốc. Từng câu nói của một người đàn ông đã hơn hai mươi tuổi, sao lại như đứa trẻ mới mười mấy thế này…. Tôi cảm giác như dù đã lớn lên, nhưng có lẽ Quang vẫn đang sống ở những ngày tháng cha mẹ ly hôn và bỏ mình ở lại. Cái khát khao “được” bố mẹ mình “chú ý”, mới khờ dại và non nớt làm sao.
Dường như nhìn thấy được sự “thương cảm” tràn đầy trong ánh mắt tôi. Quang xua tay:
- Quan trọng hơn là, có lợi ở khoản vui. Chơi với bọn đó cũng vui được trong lúc đó. Có thiệt gì nào? Giờ bố em gặp sự cố, tụi nó nhanh nhẹn lên phủ nhận không quen biết, không hẹn hò gì cả rồi. Đỡ phải cắp theo mấy cái đuôi dù đã chán muốn chết!
Tôi thở dài:
- Thôi, đừng nói về đám gái gú thiển cận của em nữa. Cái kiểu người thấy người khác sẩy chân đã nghĩ rằng người ta chết hẳn ấy… Nói mãi chỉ thấy phí lời. Nhưng mà, lúc nãy, chị thấy chị Như Hoa tới. Chị ấy đến công ty mình lúc này làm gì nhỉ?
Tôi tỏ rõ vẻ băn khoăn. Quang nhìn tôi giây lát rồi buông thõng một câu nhẹ bẫng:
- Đến họp Ban Quản Trị chứ gì nữa.
Tôi mở to mắt, ngạc nhiên nhìn Quang:
- Liên quan gì?
Quang nhún vai:
- Mẹ Cả cũng sẽ đến. Mẹ Cả và chị Như Hoa đều là cổ đông của công ty. Vợ đầu lúc nào cũng có địa vị và danh phận, dù thế nào. Chả bù cho mẹ em và mẹ ba, chuyện kinh doanh, công ty, chưa một lần được bố em cho phép ý kiến. Trong mắt ông ấy chắc chỉ có 2 loại đàn bà: Để yêu và tôn trọng, hoặc để hầu hạ và xem thường.
_______________
Những câu nói của Quang khiến tôi suy nghĩ mông lung nhiều quá. Tôi không rõ cảm giác này là gì? Là có một người phụ nữ rất quan trọng với Mặt Trời, cô ấy sẽ luôn tồn tại trong cuộc đời anh ấy, cho dù có hay không - sự xuất hiện của tôi. Đúng không?
Như Hoa có rất nhiều thứ mà tôi không có, hay chính xác hơn là chưa thể có lúc này. Chị ấy có thể cùng Mặt Trời đồng hành trong những biến cố như hôm nay - điều tôi có muốn cũng chưa đủ khả năng để giúp đỡ. Một người là cổ đông, một người chỉ là phó phòng bé nhỏ. Xét về hoàn cảnh và vị trí, rõ ràng đã chẳng có cửa để so bì.
Khi bạn yêu ai đó, bạn sẽ muốn có mặt trong tất cả hành trình của cuộc đời họ. Cho dù là hạnh phúc hay những lúc khó khăn. Nếu yêu thật lòng, chẳng ai muốn phủi tay, là người đứng ngoài cuộc cả. Có chăng chỉ như đám con gái ham hư vinh trên thế giới ảo mà Quang nói… Đến với nhau vì lợi ích, vội vã rời đi khi lợi ích chẳng còn.
Vốn từ trước đến nay, vị trí của tôi trong lòng Mặt Trời chưa từng rõ ràng. Chỉ từ khi có đứa trẻ này, mọi thứ mới trở nên chân thực một chút. Nhưng tôi có lòng tự trọng của mình, chẳng muốn một ai vớt lấy cuộc đời mình chỉ bởi vì lỡ lầm và thương xót.
Giờ đây, mỗi điều tôi biết về mối quan hệ giữa anh ấy với vợ cũ… Đều mang tới cho tôi cảm giác thật bất an.
“Ta yêu sai hay đúng.
Còn thấy đau là còn thương.”
Câu hát ấy cứ quanh quẩn bên tai tôi suốt nhiều ngày. Tình yêu đâu có đúng- sai. Nó là thứ cảm xúc đắt giá, đến và đi không hề báo trước. Xét cho cùng “còn thương” đâu phải là “còn yêu” đúng không?
Tôi luôn nghĩ Mặt Trời còn thương Như Hoa nhiều lắm. Nhưng có “còn yêu” hay không? Nếu có, thì còn nhiều hay ít? Tôi không dám chắc. Thật khó khăn cho một mối quan hệ mà những người trong cuộc không thể chắc chắn cảm giác của đối phương dành cho mình. Và càng mệt mỏi hơn, khi trong mối quan hệ đó có xuất hiện “người thứ ba” dù chỉ là hình bóng thoáng qua, không rõ nét. Không có quyền ghen tuông vì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Thật vô lý khi áp đặt sự phẫn nộ lên mối quan hệ chỉ vì cảm giác “thiếu an toàn” của bản thân với một “kẻ thù” không tồn tại.
Có một câu hỏi rất hay được đặt ra cho những cặp đôi yêu nhau, đó là giữa việc ngoại tình thể xác và ngoại tình tư tưởng, bạn thấy việc nào khó có thể tha thứ hơn?! Nhiều người trả lời rằng họ thà biết người mình yêu lên giường với người khác vì sinh lý hay vui chơi qua đường, còn hơn là biết rằng người mình yêu thực lòng yêu đối phương, dù không hề có tình dục, xác thịt.
Tôi không rõ nữa. Ngoại tình là ngoại tình thôi. Vết đứt trên da cũng đau. Mà, vết đứt trong tim còn đau hơn thế.
Như Hoa lúc ấy và sau này sẽ luôn là người phụ nữ mà Mặt Trời không thể từ bỏ, không nhẫn tâm từ bỏ. Còn tôi, tôi ở đâu trong cuộc đời anh ấy? Là một người mới bước vào, liệu có thể nào ở lại mãi mãi được chăng?
___________
Cả ngày hôm ấy, tôi không nhắn tin hay gọi gì cho Mặt Trời. Anh ấy dường như ở trong phòng họp suốt mười mấy tiếng. Tôi không muốn làm phiền. Sau khi ở sân thượng với Quang, tôi trở về cố gắng làm tốt công việc của mình. Đó là tất cả những gì tôi có thể và nên làm lúc này. Không tạo thêm gánh nặng, không trở thành một sự phiền phức nếu như mình đã chẳng thể giúp gì.
Theo những gì Quang nói, thì mọi chuyện sẽ sớm yên ổn thôi. Vì đây không phải là lần đầu tiên có tin tức về việc chủ tịch gây lũng đoạn thị trường và gian lận cổ phiếu. Có điều, tất cả những lần trước đều yên ổn, không có chứng cứ thuyết phục nào. Phòng truyền thông sau đó luôn giải quyết êm đẹp. Tin đồn theo thời gian cũng trở nên nhạt nhẽo và bị vô vàn sự kiện khác lấp đầy.
Tôi thì cảm thấy bất an hơn. Nếu chỉ là tin đồn không bằng chứng, không dễ gì có lệnh triệu tập điều tra. Báo chí chính thống đều lên tin ngay lập tức. Chuyện này chắc chắn đã được sắp xếp, chuẩn bị rất kỹ càng. E rằng phen này lành ít dữ nhiều.
Nếu chủ tịch bị có vấn đề gì với pháp lý thực sự, thì không giống phim ngôn tình rằng Quang sẽ là người thay thế. Không dễ dàng như vậy, ngay cả khi cổ phần có được chuyển qua cậu ấy. Tổng và những công ty con, chi nhánh nước ngoài vẫn sẽ phải hoạt động cho dù tình huống xấu nhất có đến đi chăng nữa. Tất nhiên, ai sẽ ở vị trí thay thế sẽ chẳng đơn giản gì…
Thậm chí những gì chủ tịch gây dựng cũng có nguy cơ mất trắng vào tay người khác. Công ty không thể sụp đổ, nhưng nó sẽ thuộc về ai khi rắn mất đầu, thì chưa rõ. Tất nhiên, điều tôi hy vọng với tư cách là một nhân viên nhỏ bé… là mọi chuyện sẽ ổn. Cho dù… nếu nó không ổn cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến tôi. Nhưng với Mặt Trời, chắc hẳn là một câu chuyện khác…
___________
Gần chín giờ tối, Mặt Trời vẫn chưa ra khỏi phòng họp. Còn Như Hoa, tôi không biết chị ấy đã về từ lúc nào. Có thể chị ấy chỉ đến tham gia cuộc họp chớp nhoáng sau đó rời đi từ lúc tôi và Quang còn đang trò chuyện.
Tôi nhắn tin cho Mặt Trời. Rồi xách túi chuẩn bị tự về. Bỗng tin nhắn trả lời nhanh chóng được gửi tới: “Chờ anh thêm một chút. Sắp xong rồi.”
Tôi lại ngồi lại bàn làm việc và chờ anh ây. Khoảng mười giờ hơn, anh ấy nhắn tin: “Em xuống sảnh trước đi. Anh xong rồi, anh đi lấy xe. Hôm nay cho tài xế về trước vì có con nhỏ, không đợi anh lâu được.”
Tôi lại xách túi, bấm thang máy, đi xuống sảnh để chờ anh. Phía đằng sau có mấy người rời ra từ phòng họp. Mọi người đều có vẻ rất căng thẳng, hoàn toàn chẳng ai để ý tới tôi.
Xe anh vòng qua sảnh trước, tôi vội bước lên mở cửa trước rồi vào xe. Gương mặt anh lộ rõ sự mệt mỏi. Vừa thấy tôi, anh liền nói:
- Xin lỗi babe, em đợi anh lâu lắm phải không? Em ăn tối chưa?!
Tôi gật đầu:
- Em ăn rồi. Anh đói không? Mình đi ăn thêm. Em thấy anh mệt lắm.
Anh nắm lấy tay tôi:
- Tốt lắm! Rất ngoan. Em tự ăn uống thế anh mới yên tâm. Bây giờ anh còn vài việc phải giải quyết, mình đi ăn nhanh một chút, anh đưa em về rồi anh xử lý nốt mấy việc.
Tôi mím môi: “Dạ”
Nhìn anh rất khẩn trương, khiến tôi không thể không thấy vừa lo vừa thương anh được. Chúng tôi ghé một quán ăn đêm nhỏ.
Ngồi ăn, tôi hỏi anh về sự cố hôm nay. Anh không nói gì nhiều. Cũng như Quang, anh chỉ nói tôi: “Sẽ ổn thôi, em đừng lo.”
Nhưng khi tôi nói với anh rằng tôi nhìn thấy Như Hoa đến công ty, thì ánh mắt anh khựng lại vài giây, cử chỉ cũng dường như có chút lạ lùng. Anh chỉ đáp ngắn gọn: “Ừ”
Vì thấy anh không muốn nhắc tới chuyện này, nên tôi không đào sâu khi anh đang mệt mỏi. Bỗng anh nói:
- Em sắp xếp anh gặp bố mẹ em sao rồi? Hôm nào nhớ cho anh biết.
Tôi liền đáp:
- Anh đang bận thế này… Để từ từ cũng được mà.
Anh xua tay:
- Không được. Công việc anh lo được, không để ảnh hưởng. Em cứ sắp xếp ngày đi. Anh cũng muốn đưa em về gặp bố mẹ anh. Việc này quan trong. Còn chuyện khám em bé, anh xin lỗi mai anh không đi cùng em được. Nhưng anh sẽ sắp xếp tài xế đưa em đi.
Vì biết anh đang rất nhiều chuyện phải lo, nên tôi cố gắng không để anh phải bận tâm về mình nhiều quá:
- Anh yên tâm, không sao mà. Em tự lo được. Em có phải là trẻ con nữa đâu. Sắp làm mẹ của trẻ con rồi.
Anh mỉm cười ấm áp nhìn tôi. Nụ cười ấy trong phút giây thoáng qua, tôi cảm giác như chúng tôi sẽ là một gia đình thật đủ đầy và hạnh phúc.
____________
Hôm sau, tôi đi khám thai một mình. Mẹ có ý muốn đi cùng, nhưng tôi từ chối. Bác sĩ sau khi siêu âm, nói rằng tôi có một túi thai nằm trong tử cung khoảng 6 tuần tuổi. Tôi thắc mắc. Bác sĩ nói rằng tuổi thai tính theo siêu âm, không giống cách tôi tính ngày kinh thông thường. Tôi có đôi chút ngạc nhiên vì xem phim hay TV khi người ta đi khám thai đều thấy siêu âm ra em bé tim đập bình bịch. Nhưng vì tuổi thai quá nhỏ, nên em bé của tôi chưa có gì cả. Bác sĩ bảo quay lại sau 2 tuần nữa.
Trên đường về, tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc. Dù chưa rõ hình hài, nhưng được nhìn thấy mang trong mình là một mầm sống, cảm giác trải nghiệm đầu tiên trong cuộc đời này… ngọt ngào vô cùng. Tôi chụp lại kết quả siêu âm và gửi tin nhắn cho anh.
Anh gửi lại tôi một nụ hôn và trái tim.
Giữa những bộn bề của cuộc sống với quá nhiều nỗi lo toan, thế giới của riêng tôi bỗng dưng chầm chậm lại, ngọt ngào và bình yên đến lạ.
Tôi yêu thiết tha khoảng khắc đó. Khoảng khắc mở ra quãng đời đẹp đẽ mà tôi chưa từng nghĩ tới, hình dung đến trước giờ.
Bạn có thể chưa sẵn sàng để làm mẹ.
Bạn cũng có thể chưa từng nghĩ rằng mình muốn làm mẹ.
Nhưng,
Khi thực sự biết mình đã làm mẹ, bản năng sẽ cho bạn cả mong muốn và cả sự sẵn sàng mà trước đó vốn bạn không hề có.
_________
Chiều hôm đó, tôi ở nhà, vì việc đi khám thai nên tôi đã xin nghỉ cả ngày. Bây giờ biết chính xác là em bé mới sáu tuần tuổi, vậy có nghĩa là còn nhiều thời gian nữa, bụng tôi mới to lên, tôi chưa cần nghỉ việc ở nhà quá sớm.
Bỗng điện thoại tôi reo lên. Một số lạ hiện trên màn hình, không biết là ai? Hay shipper nhỉ? Nhưng tôi có đặt hàng gì đâu?! Tôi liền nghe máy:
- Alo?
Đầu dây bên kia, một giọng nữ lớn tuổi ngập ngừng:
- Cho tôi hỏi, có phải số của cô An Sương không ạ?
Tôi liền trả lời:
- Dạ vâng, đúng rồi ạ. Dạ cho hỏi là ai đó ạ?
Bên kia đáp lại:
- Chào cô, tôi là mẹ Minh.
Tôi nhất thời không kịp phản ứng:
- Dạ Minh nào cơ ạ?
Giọng bên kia trầm đặc:
- Nguyễn Hữu Gia Minh
Tôi giật mình. Là mẹ của Mặt Trời sao? Anh nói sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình, sau khi gặp bố mẹ tôi. Nhưng tôi không biết vì sao, mẹ anh, hôm nay, lại gọi cho tôi… đường đột thế này. Hoàn toàn quá bất ngờ.
Tôi lắp bắp:
- Dạ… Dạ cháu chào bác ạ.
Bác gái nhẹ nhàng hỏi:
- Không biết tôi xin phép gặp cô một lát được không?
( Còn nữa )
_________________
Ngoại Truyện 3: Cha của cặp sinh đôi
Như Hoa đến công ty hôm nay vốn không phải để tham gia họp hội đồng quản trị. Vai trò của cô đối với sự kiện này thực chất chẳng có gì quan trọng để phải ra mặt. Nhưng trở trêu thay, bỗng dưng cô lại trở thành kẻ liên quan bất đắc dĩ đến tất cả câu chuyện này, cho dù không muốn.
Cuối cùng thì, hắn cũng không buông tha cô. Hắn không muốn cho quá khứ ngủ yên?! Bởi vốn dĩ hắn vẫn luôn như thế, là một kẻ ích kỷ đến tận cùng.
Vậy vì sao cô đã từng yêu hắn đến thế? Yêu bằng tất cả những gì cô có ở những năm tháng đẹp đẽ nhất của cuộc đời?! Vì sao cô đã từng tin hắn đến thế? Tin tưởng tận đến giây phút cuối cùng cũng không tin rằng hắn sẽ ruồng bỏ mẹ con cô.
Năm ấy, Quân đã có vợ rồi. Không phải là Như Hoa không biết, chỉ bởi cô thiếu nữ đơn thuần năm ấy không cưỡng lại được miệng lưỡi của người đàn ông hào hoa từng trải trước mặt mình. Hắn tâm sự với cô rằng hôn nhân của hắn là một sự sai lầm. Bằng chứng là hai người bọn họ đã ly thân nhiều năm nên không có con. Hắn và vợ đang hoàn tất thủ tục ly dị. Chỉ là hoàn tất thôi, chứ thực ra lâu rồi đã sống riêng.
Hắn ân cần chu đáo, hắn ngọt ngào, hào phóng, ấm áp và chân tình… Mọi thứ trước mắt Như Hoa lúc ấy rõ ràng là tình yêu, rõ ràng rất đẹp.
Cho tới ngày cô mang thai, vui mừng báo tin cho hắn, khác với những gì cô chờ mong… Thì hắn lạnh lùng buông câu:
- Anh đưa em đi phá. Vợ anh cũng đang mang thai rồi. Anh không thể bỏ vợ được.
Cô tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không, hoá ra bao lâu nay cô đã chung chồng với người khác. Thứ cô gái trẻ non nớt năm đó nghĩ là tình yêu hoá ra chỉ là thứ na ná tình yêu nhưng chẳng phải.
Bởi vốn ngay từ đầu, hắn chưa từng thật lòng yêu cô. Sau này cô mới biết, hắn cũng chưa từng có ý định bỏ vợ.
Bức tranh mà cô thấy chỉ là một phần giả dối được che đậy kỹ càng bởi những mảng màu rực rỡ.
Hắn nói cô phiền nhiễu. Nếu cô yêu hắn sao lại muốn phá huỷ cuộc đời hắn? Một điều tra viên đang thăng tiến sẽ ra sao nếu có quan hệ ngoài luồng với một sinh viên trẻ tuổi?! Nhất là khi vợ anh ta đang mang thai?
Cô muốn huỷ hoại hình ảnh và tương lai của hắn sao? Hắn sắp lên chức, hắn có gia đình hạnh phúc, vợ đảm đang, lại đang mang thai.
- Cô cho tôi lý do để bỏ mọi thứ vì cô đi?! Nghĩ xem?! Có lý do gì không?! Tôi yêu vợ tôi! Được chưa?!
Không, hắn nói dối. Người đàn ông như hắn, chẳng thể yêu ai trên cuộc đời này, ngoài chính bản thân mình.
Nếu Minh không đến và mang cô đi, che chở cho những năm tháng côi cút của mẹ con cô… Thì có lẽ nỗi đau năm ấy đã chôn vùi cả ba mẹ con cô rồi.
Khi cô mang thai, cô đã nhìn thấy hắn đưa vợ đi khám, tay trong tay rất ngọt ngào… Cảnh tượng ấy cuộc đời này không tài nào cô quên được.
Hắn không nhận con, cũng ruồng bỏ cô.
Vậy mà cách đây hai năm, khi hắn được chuẩn đoán có khối u. Hắn đã vội vã tìm đến hai đứa trẻ để đòi quyền lợi làm cha.
Nhưng nực cười thay, không phải bởi hắn sợ sẽ chết mà vẫn chưa đoàn tụ với con. Hắn chỉ là muốn hai đứa trẻ có cùng huyết thống có thể đi xét nghiệm, để chẳng may nếu cần… hiến gì thì có thêm sự lựa chọn.
Tất nhiên, dù hắn có chết, cô cũng sẽ không đồng ý. Huống chi, hắn còn nhơn nhơn tự đắc thế kia. Con ruột của mình mà mảy may không chút lo lắng bao năm. Giờ xuất hiện lại mong con thành bùa hộ mệnh cứu sống tấm thân mục rữa của mình? Trên đời này, quả thực, có tồn tại người cha như thế sao?!
Hắn liên tục uy hiếp cô. Nhưng… Như Hoa không muốn Minh phải bận tâm chuyện này. Cô biết, một kẻ xấu xa rất đáng sợ khi hắn ở vị trí quá cao. Sau bao nhiêu năm, hắn đã không còn là một điều tra viên đơn thuần nữa. Giờ đây, hắn đã là người đứng đầu tổ điều tra án kinh tế. Một kẻ như hắn đã dùng bao nhiêu thủ đoạn để ngồi lên chiếc ghế đó? Liệu có buông tha ai bao giờ?!
Để hắn không làm phiền đến Minh, để hắn không thể cướp các con cô đi… Điều duy nhất Như Hoa có thể làm, là cùng các con đi thật xa khỏi tầm mà hắn có thể với tay ảnh hưởng tới.
Đã hai năm rồi, sao hắn chưa bị khối u giết chết? Mà vẫn khoẻ mạnh để ở đây làm rối loạn tất cả mọi thứ thế này?
Như Hoa không tin là vô tình mà hắn lại là người đứng đầu chỉ đạo điều tra chủ tịch. Không thể tình cờ như thế được… Ai là người đã đứng sau tất cả chuyện này?!
Một kẻ muốn cái gì là phải có bằng được và sẵn sàng dẫm tất cả những ai cản trở dưới chân mình. Hắn - chắc chắn không phải là người.
Sai lầm của cô, chính là đã từng yêu thương thật lòng - một con quỷ để cả quãng đời sau này chỉ toàn là hối hận dằn vặt tâm can…
Nếu biết rằng tình yêu mà ta đã từng có phải trả giá đắt đến vậy, liệu rằng có ai tình nguyện vẫn sẽ can tâm?
__________
*LTG:
- Xin lỗi vì để các bạn đợi lâu. Chắc phải gần 1 tháng nhỉ? Nhưng vì mình bận việc gia đình quá. Mong mọi người thông cảm.
- Khoảng cách giữa các phần đã khá xa. Vui lòng đọc lại 10 phần trước, để nhập lại vào mạch truyện và hành trình của An Sương nhé!
- Cám ơn vì đã yêu mến và chờ đợi tác phẩm của mình.
同時也有304部Youtube影片,追蹤數超過8萬的網紅Sunset Rollercoaster落日飛車,也在其Youtube影片中提到,「落日飛車貳零貳零專場 TYPHOON RIDERS 颱風騎士」 主唱 / 吉他|曾國宏 Vocal / Guitar|Kuo 貝斯 / 鍵盤|陳弘禮 Bass / Keyboard|Hung Li 鼓 / 合音|羅尊龍 Drums / Chorus|ZL 鍵盤|王少軒 Keyboard|...
「tai tung」的推薦目錄:
- 關於tai tung 在 Facebook 的最佳解答
- 關於tai tung 在 Vietcetera Facebook 的最佳貼文
- 關於tai tung 在 Phạm Dương Ngọc Vlog Facebook 的最佳解答
- 關於tai tung 在 Sunset Rollercoaster落日飛車 Youtube 的精選貼文
- 關於tai tung 在 Bao Uyen Official Youtube 的最佳貼文
- 關於tai tung 在 Tài Smile Entertainment Youtube 的最讚貼文
- 關於tai tung 在 Taitung Amazing - YouTube 的評價
- 關於tai tung 在 Echo Taitung 臺東聚落回聲 的評價
tai tung 在 Vietcetera Facebook 的最佳貼文
[Vietcetera Editor]
Hôm nay, Vietcetera xin giới thiệu đến các bạn biên tập viên Tài Thy, một thành viên khác của team Sáng tạo. Thy là chủ biên và cũng là cây bút khá quen thuộc của series Nhìn Phát Yêu Luôn. Bạn cũng sẽ dễ bắt gặp Thy qua các bài viết thuộc chủ đề Âm nhạc hoặc Truyền thông. Thỉnh thoảng, Thy cũng “đá chéo sân” sang cả những chuyên mục Tâm lý học và Chất lượng sống,...
Gần đây, Tài Thy còn xuất hiện trên podcast Bít Tất Nhạc với vai trò host và đã có những cuộc trò chuyện vô cùng thú vị với các khách mời đặc biệt như Trang, Tlinh, Mỹ Anh,... Các tập podcast do Thy dẫn dắt cũng được thính giả rất yêu thích và đón nghe.
Thy bắt đầu theo dõi Vietcetera từ năm 2017, trong một lần vô tình bước vào quán Vietcetera cafe cũ ở quận 3. Đến năm 2020, Thy bắt đầu thực tập tại công ty và trở thành biên tập viên toàn thời gian đến tận bây giờ.
Ngoài viết lách, Thy còn nghiện sudoku và chơi bộ môn này như một cách để thiền. Trong team, Thy hay đùa bằng cách chơi chữ hoặc xài dad jokes. Nhưng Thy cũng hay khuyến cáo mọi người rằng vui thôi đừng vui quá. Vì "cười nhiều thì sẽ biến thành Thy Hài mất."
Các bài viết bởi Tài Thy mà bạn có thể tham khảo:
▸ Tùng: "Đừng tin mấy thằng viết nhạc!"
https://vietcetera.com/vn/tung-26-indivisualism-dung-tin-may-thang-viet-nhac
▸ Tại sao người trẻ lại không cúng?
https://vietcetera.com/vn/tai-sao-nguoi-tre-lai-khong-cung
▸ Những điều người mù màu không nói với bạn
https://vietcetera.com/vn/nhung-dieu-nguoi-mu-mau-khong-noi-voi-ban
tai tung 在 Phạm Dương Ngọc Vlog Facebook 的最佳解答
Họa sĩ và ma nữ
(Chép tạm nội dung. Rảnh sẽ viết lại kỹ thành truyện ngắn)
Mạc Đường là họa sĩ nổi tiếng Hà Thành. Sinh ra nơi phồn hoa đô hội, nhưng anh lại thích sáng tác về làng quê thôn dã, nên cứ rảnh việc nhà nước là anh rời thủ đô.
Mạc Đường có đôi mắt đa tình, ướt át. Anh là tuýp người hấp dẫn phụ nữ. Lúc nào cũng có vài bóng hồng vây quanh.
Mùa thu tiết trời khô ráo, se lạnh. Mạc Đường mang theo giá vẽ tìm đến ngôi đền cổ bỏ hoang ở ngoài đê sông Hồng, mạn huyện Gia Lâm. Đất bãi hoang vắng, dân cư thưa thớt, cây cối um tùm, cảnh vật liêu trai. Đền miếu ngoài bãi rất nhiều. Một xác chết trôi sông Hông dạt vào bờ, được người dân vớt lên, cũng lập miếu thờ cúng. Xác chết trôi được cúng bái nhiều trăm năm, bỗng biến thành thánh cô, thánh cậu.
Chỗ ấy trước là bến đò. Nhưng khi có cây cầu bắc qua sông Hồng, nên bến đò bỏ hoang, quạnh quẽ. Xưa, trong lúc chờ đò, người ta thường vào ngôi miếu, dưới gốc đa tranh thủ cầu khấn. Không còn bến đò nữa, ông từ chết, thì miếu bỏ hoang, đổ nát.
Mạc Đường ngồi vẽ bến đò hoang vắng. Vẽ xong, lại xé. Anh lại vẽ ngôi miếu cổ. Chẳng hiểu sao, cầm cọ, mà mắt cứ ríu lại. Người ta bảo, khi có hồn ma lẩn quất bên cạnh, thì hay buồn ngủ. Vẽ mãi rồi cũng xong bức tranh. Mạc Đường chợt rùng mình, khi trên toan hiện rõ mồn một người con gái đẹp. Nàng nhìn Mạc Đường bằng ánh mắt âu yếm, quyến rũ. Mạc Đường dụi mắt, nhìn lại, thì không thấy nàng đâu nữa. Thay vào đó, trên toan hiện lên ngôi miếu đẹp vừa mới dựng xong. Nhưng lạ thay, ngôi miếu nhuộm máu đỏ. Mạc Đường biết rằng bị hoa mắt, nên lấy chai rượu trong túi dốc một ngụm to. Nhìn lại, thì không thấy gì nữa. Mạc Đường cuốn bức tranh, gấp giá vẽ về thẳng.
Cưỡi chiếc xe máy to tổ chảng lên triền đê, nghĩ thế nào không về nữa, mà tạt vào một nhà nghỉ ngay ven đê, giữa một chỏm làng heo hút. Trời về chiều, hoàn hôn phủ bóng sông Hồng. Mạc Đường muốn ngủ lại bên bờ sông, tối đi trên đê, lấy cảm hứng để hôm sau sáng tác.
Ngôi nhà nghỉ là một biệt thự xây theo kiểu cổ. Chủ nhà sống ở tầng 1. Tầng 2 và 3 cho khách thuê nghỉ. Tuy nhiên, chẳng có ai thuê ngoài Mạc Đường. Cạnh biệt thự là bụi tre rậm. Gió thổi từng cơn khiến thân tre vặn răng rắc.
Ăn uống qua loa, thấy mệt, nên lên giường ngủ. Trằn trọc mãi, đến 12 giờ đêm mà không sao ngủ được. Người thì mệt, mắt thì mỏi, mà cứ chong chong. Tầm hơn 12 giờ, Mạc Đường nghe rõ tiếng “kịch, kịch, kịch…” ở cánh cửa chính. Cứ sau mỗi tiếng kịch, thì gió ở ngoài lại ùa vào mang theo hơi lạnh. Điện đã tắt hết, ánh mắt đã quen với bóng tối, ánh trăng đầu tháng mới hé khỏi chân trời, chiếu ánh sáng nhợt nhạt vào phòng. Mạc Đường nghĩ ông chủ lên gọi cửa. Nhưng qua khe cửa, chỉ thấy ánh sáng mờ mờ từ ngoài sảnh hắt vào, không thấy có bất kỳ bóng người nào cả. Cánh cửa của căn phòng đã được anh chốt, lại cài dây xích. Khi đã chốt bằng dây xích, thì dù ai mở cửa phòng, cũng chỉ hé được vài phân, chứ không thể bật ra được.
Mạc Đường chưa bao giờ rơi vào hoàn cảnh lạ lùng như thế, đôi chân mất hết cảm giác, không điều khiển được nữa, nặng trịch. Khi hai chân đột nhiên cứng lại, anh hãi quá, liền gắng sức nhúc nhích, vận động. Anh gồng người quay ngược lại, mặt hướng về phía cửa sổ có bụi tre. Vừa nhìn về cửa sổ, Mạc Đường rùng mình lạnh buốt toàn thân. Trên ô kính bên phải là khuôn mặt đàn ông. Ô kính bên trái là khuôn mặt người con gái. Nhìn kỹ lại, thì chính là hình ảnh người con gái hiện trên bức tranh anh vẽ hồi chiều. Ánh trăng mờ ảo, nhưng hai gương mặt đó hiện lên cực kỳ rõ nét. Nàng nhìn Mạc Đường với ánh mắt buồn thảm.
Đang lạnh cứng cả người, thì bỗng gió thổi ào ào, khiến cánh cửa giật mạnh. Hai khuôn mặt trên ô cửa biến mất. Từ khe cửa hẹp có ánh trăng nhờ nhờ xuyên qua. Một con ma nữ xuất hiện trước mặt Mạc Đường. Anh hoảng hốt, nhưng rồi trấn tĩnh, dụi mắt nhìn người đàn bà trước mặt anh. Đó thực sự là một con ma. Nhìn kỹ thì nó vừa là người, lại không phải là người. Mạc Đường quan sát rõ ràng, thấy nó nhảy từ ngoài vào qua cửa chính. Nó múa may quay cuồng, lướt đi lướt lại như một luồng gió khiến toàn bộ cơ thể anh lạnh cứng. Nó mặc quần áo kiểu tứ thân thời phong kiến. Màu da đen nhẻm, thân thể gầy đét, xấu xí. Nó cứ nhảy múa lung tung, chả ra bài bản gì. Chốc lát lại sà đến, chạm vào người anh. Anh cảm nhận những cái chạm qua da thịt rất thật, như người thật, không phải ảo giác, không phải mơ màng. Cảm giác đó rùng rợn và khiếp đảm đến nỗi anh không thể nào quên. Con ma nữ cứ luôn miệng: “Đi với em! Đi với em!”.
Mặc dù đã cứng cả hàm, song Mạc Đường ráng sức bình sinh hét lên: “Ma!”. Hét được ra tiếng, thì cơ thể cử động được. Mạc Đường vùng dậy bật công tắc đầu giường. Điện sáng choang, thì chẳng nhìn thấy gì nữa. Cuốn đồ đạc, Mạc Đường trả phòng, nổ máy chạy thẳng về Hà Nội lúc nửa đêm về sáng.
Kể từ hôm gặp ma, Mạc Đường cảm thấy trong người có sự xáo trộn, tâm lý bất an, đầu óc nặng nề. Những lúc ngồi một mình, anh cảm thấy như có làn gió lạnh xâm nhập cơ thể. Mạc Đường không muốn làm việc nữa, mà muốn đi chơi. Anh muốn lên Sapa nghỉ ngơi vài hôm, ngắm cảnh mùa thu trong lành Tây Bắc.
Hôm đó là buổi trưa, họa sĩ Mạc Đường ra ga Hàng Cỏ đặt vé. Hết vé giường nằm, chỉ còn vé ngồi, Mạc Đường tỏ ra bực bội, rồi lững thững đi từ ga ra ngoài, xem có mua được vé chợ đen không. Đang lững thững đi, một cô gái, dáng người cao ráo, khuôn mặt rất đẹp, tầm 22 tuổi, lẵng nhẵng đi theo. Cô gái gọi với theo: “Anh ơi, anh dừng lại em bảo, em không phải buôn vé đâu”. Mạc Đường dừng lại, cô gái đến bên bảo: “Em ra đây lấy vé tàu vào Sài Gòn. Nhưng mà, em nói cho anh biết, là có một “vong nữ” đang theo anh. Em để ý anh từ lúc vào, từ chái nhà ga cho đến lúc anh vào chỗ mua vé đi Lào Cai. Em ngồi chờ hàng ghế đối diện, thấy rõ nó đi theo anh”. Nghe cô gái lạ đó nói vậy, Mạc Đường nổi da gà. Nhưng tính đa nghi, nghĩ cô gái lạ này làm trò, lại sẵn bực mình vì không mua được vé, nên anh quát: “Vớ vẩn, tránh ra”. Quát xong, Mạc Đường chúi chúi đi ra chỗ gửi xe máy để lấy xe ra về. Nhưng cô gái lạ cứ đi theo, rồi giật áo anh bảo: “Anh đứng lại em nói, rõ ràng có con ma nữ theo anh. Mà con này nó ác lắm. Nó tìm cách hại anh đấy!”. Mạc Đường cáu quá, quát to: “Ma đéo gì mà ma, cút đi”. Vừa quát, vừa nhìn cô gái, Mạc Đường lại chết đứng, khi cô gái đó có gương mặt rất giống người con gái xuất hiện trong bức họa và trên khung cửa sổ. Mạc Đường hãi hùng quỵ xuống, ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy, thì thấy mình nằm trong phòng cấp cứu, được mấy y tá chăm sóc. Mạc Đường rời bệnh viện, về nhà luôn.
Đêm đó, toàn bộ cơ thể Mạc Đường đau nhức. Mạc Đường rơi vào trạng thái kỳ lạ. Tai anh nghe rõ tiếng nói của con “ma nữ”. Nó đòi họa sĩ tài ba dành tình yêu cho nó. Đôi lúc anh cảm thấy hơi thở mình khác, nhịp đập của tim cũng khác. Anh có cảm giác rõ rằng “ma nữ” đã xâm nhập cơ thể anh và đang tìm cách chiếm cả linh hồn anh. Đôi lúc anh nhìn thấy nó hiện rõ mồn một trước mặt, vẫn khuôn mặt ấy, quần áo ấy, y như lần đầu tiên nhìn thấy nó trong căn phòng nghỉ bên bờ sông Hồng. Những ngày sau đó, Mạc Đường tìm mọi cách gạt tiếng nói ra khỏi đầu, không thèm để ý đến hình ảnh nó lượn lờ, nhảy múa trước mắt. Thậm chí, cáu tiết, anh cầm cả bát đĩa, chai rượu ném thẳng vào nó. Anh làm mọi cách đuổi con ma ra khỏi nhà, song không ăn thua gì. Anh đi đâu, nó theo đó, lẵng nhẵng đến cả cơ quan anh. Anh từ chối tình yêu của nó và từ chối theo nó. Nó tìm mọi cách khiến họa sĩ vui. Họa sĩ không vui, thì nó buồn, nó khóc. Nhưng, nhìn hình hài xấu xí, đen đúa, cái mặt quắt queo của nó, Mạc Đường không thể nào có cảm tình được. Đêm xuống, khi nằm bên vợ, nó còn xông vào nằm cạnh, hoặc quấy quả, khiến anh buồn phiền.
.....
Ngại gõ quá, mà còn dài (khoảng 4000 chữ nữa), chả viết nữa, tóm tắt thế này: Một pháp sư vô tình gặp Mạc Đường, bảo rằng, bị con ma nữ đi theo, đòi họa sĩ yêu (kể cả làm tình), nếu ko nghe, thì nó vật chết. Nó vật cho suýt chết thật. Pháp sư bảo, ma nữ này liên quan đến một chuyện tình ngang trái. Ma nữ vốn là cô gái con nhà giàu, nhưng xấu xí. Chàng trai vì mong có xèng cứu mẹ bị bệnh, mà phải chia tay cô người yêu trong mộng để lấy cô vợ quái thai con nhà giàu. Chàng ko yêu vợ, mà ngày đêm tơ tưởng đến mối tình cũ. Hai người tìm cách gặp nhau. Biết chuyện, người vợ này đã giết cả chồng lẫn người tình, buộc xác, ném xuống sông Hồng. Lại thuê pháp sư làm bùa khiến linh hồn không siêu thoát được. Nhưng rồi, người đàn bà này hóa điên. Tìm ra sông hồng tự vẫn. Lạ lùng, là cả 3 xác đều trôi đến bến đò, nổi dập dềnh bãi sông, không trôi đi được nữa. Người dân vớt cả 3 xác lên, chôn ở đó, lập ra ngôi miếu. Linh hồn cặp tình nhân bị yểm không siêu thoát được. Người đàn bà kia cũng biến thành ma nữ, hành hạ hai linh hồn đáng thương.
Nghe lời pháp sư, họa sĩ Mạc Đường đến chỗ ngôi miếu, khai quật 3 bộ hài cốt, đưa vào nghĩa trang, cải táng, làm lễ cầu siêu. Khi lễ cầu siêu đang diễn ra, thì một con rắn bò ra từ ngôi miếu, cắn chết vị pháp sư.
Sau, ma xấu và chồng vào chùa. Ma nữ xinh đẹp đi theo họa sĩ. Yêu nhau lắm cơ!
Hết chuyện
Chú thích ảnh: Ngôi miếu dân làng mới xây lại chỗ mộ
tai tung 在 Sunset Rollercoaster落日飛車 Youtube 的精選貼文
「落日飛車貳零貳零專場 TYPHOON RIDERS 颱風騎士」
主唱 / 吉他|曾國宏
Vocal / Guitar|Kuo
貝斯 / 鍵盤|陳弘禮
Bass / Keyboard|Hung Li
鼓 / 合音|羅尊龍
Drums / Chorus|ZL
鍵盤|王少軒
Keyboard|Gump
薩克斯風 / 鍵盤|黃浩庭
Saxophone / Keyboard|Haoting
導演|陳聖弘
Director|Sun Chen
外場音響工程師 / 製作經理 |鄭凱元
FOH Engineer / Production Manager|"Kai"-Yuan Cheng
影像 / 視覺統籌|張芳瑜
VJ / Visual Director|Joy
燈光設計|鐘禮學
Lighting Design|Clock Chung
舞台美術|陳必綺
Set Design|Hikky Chen
舞台美術|沈瑞峰
Set Design|Joshua Shen
導播|孫瑞鴻
Live Director|Sun Ruey-Horng
攝影指導|陳冠宇
Director of Photography|Chen Kuan-Yu
現場指導/剪輯|黃詠心
Floor Manager / Editor|Huang Yong-Hsin
影像技術/剪輯|林鼎泰
Video Technician / Editor|Lin Ting-Tai
攝影師|阮翔雯
Camera Operator|Juan Hsiang-Wen
攝影師|楊哲奇
Camera Operator|Yang Che-Chi
攝影師|陳仕恩
Camera Operator|Chen Shih-En
攝影師|謝雅雯
Camera Operator|Hsieh Ya-Wen
遙控攝影師|洪建宇
CamBall Operator|Hong Jian-Yu
遙控攝影師|張家毓
CamBall Operator|Zhang Jia-Yu
攝影助理|馬崇智
Camera Assistant|Ma Chung-Chih
攝影助理|蔡秉軒
Camera Assistant|Tsai Ping-Hsuan
舞台總監|聞 理
Stage Manager|Fred Wen
舞台助理|吳 昱
Stage Hand|Yu Wu
舞台助理|史孟玄
Stage Hand|Monz Shih
內場音響工程師|蔡易達
Monitor Engineer|Yida Tsai
外場音響助理|陳逸夫
FOH Assistant|Yifu Chen
吉他技師|江韋樺
Guitar Technician|Weihua Chiang
美術助理|蘇乃靖
Set Design Assistant|Su Nai-Jing
美術助理|徐 飽
Set Design Assistant|Shebao
美術助理|何佳儒
Set Design Assistant|Ho Jia-Ru
美術助理|張敖吾
Set Design Assistant|Chang Ao-Wu
繪景師|偕志語
Scenic Painter|Qubin
錄音工程師|鄭凱元
Recording Engineer|"Kai"-Yuan Cheng
錄音助理|陳逸夫
Recording Assistant|Yifu Chen
混音 / 母帶後期|王昱辰
Mixing / Mastering|Wang Yuchain
硬體協力|野果創意有限公司
Production Hardware Vendor|WILDGAIN Studio
音響系統協力|角局音響
Audio System Vendor|TCM Sound
硬體統籌|童智偉
Hardware Coordination|Tung Chih-Wei
硬體統籌助理|寇 驊
Hardware Coordination Assistant|Kou Hwa
音響工程師|陳至勇
Audio System Engineer|Yung
音響工程師|楊佩如
Audio System Engineer|Mao
音響工程師|馬仲逵
Audio System Engineer|Kuei
燈光技術|朱 倫
Master Electrician|Lun Chu
燈光助理|柯勝朧
Lighting Crew|Kurt
燈光助理|鄭志晟
Lighting Crew|Cheng Chih-Chen
燈光助理|林家鼎
Lighting Crew|Don
燈光助理|管翊翔
Lighting Crew|Kuan Yi-Hsiang
化妝師|小 美
Make-up|Hungyi Lu
化妝師助理|張 藝
Make-up Assistant|Chang Yee
髮型師|麥 莉
Hair Stylist|Miley Chi
髮型師助理|陳婉容
Hair Stylist Assistant|Wini Chen
造型|簡劭安
Stylist|Jerry Chien
主視覺設計|銀魚製品
Key Visual Designer|ii Productions
周邊商品設計|銀魚製品
Merchandise|ii Productions
平面紀錄|詹曜維
Photographer|samchangraphy
影像紀錄|詹曜維
Videographer|Sam Chan
影像紀錄|曾仁富
Videographer|Erik Zeng
影像紀錄|江岳澤
Videographer|Yueh Tse
影像紀錄|翁 悅
Videographer|Yeah Weng
經紀人|應佳霖
Artist Manager|Mary Ying
行政|蔡玉青
Administration|Yu Ching Tsai
行政助理 Administration Assistant|黃子瑋
特別感謝|Special Thanks
吳赫 OHHYUK、黃宣 YELLOW、雷擎 L8CHING
tai tung 在 Bao Uyen Official Youtube 的最佳貼文
#baouyen #imaboss #2pillz
Sáng tác: Bảo Uyên
Phối Khí: 2Pillz
Thu âm: 1DEE
Hình ảnh: H.O.U Studio
-----------------
Imma boss, baby im a boss x3
Em sẽ nói cho biết
một goodgirl sẽ làm gì
Real bad bitch sẽ để anh đây trồng cây si
Lúc tỏ ra ngoan hiền lúc thì em lại lắm trò
Càng tìm hiểu em thì anh lại càng thấy hay ho
Oh babe em ngây thơ
nhưng anh sẽ bất ngờ khi mà đèn ngủ vừa mở
Oh không phải dễ dàng quen biết
đừng để em phải buồn vì lúc đó anh sẽ tiếc
Im so shine, im so shine
bao nhiêu cô gái phải ganh tỵ với em anh biết chứ?
Như là binz, bỏ ngoài tai
những tiếng e nghe chỉ là Tap x4
Em hư hỏng nên a k thể nào quản được
Nếu a muốn thay đổi e thôi thì thôi thì thôi thì thôi ta chấm dứt
get it get it, get it go
đừng đùa với tim em bởi vì em LOCO
Em có thể phá tung mọi thứ
nhưng em biết tình yêu là gì
ngại gì vết bẩn mà không thử
nghiện mà còn ngại nào
Hãy chiếm lấy em đi
anh cần một người như em đây
dù anh có lên chín tầng mây
bây giờ tìm đâu ra thuốc giải
khi tình yêu em là độc nhất
em chẳng thấy một ai có thể hợp với em như anh đâu
mấy cô bé ở xung quanh anh tuổi gì với em go go
nếu anh không thích em vậy thì hãy nâng tiêu chuẩn của anh lên
gucci gucci gang, do that thang, bye game
** melody + lyrics: 1DEE
Nếu như anh đang cảm thấy lung lay
Thì có lẽ anh đã rơi vào trap babe
Từng ngọn đèn mờ vẫn chiếu quanh đây
Pretty girls like trap music
Anh là người bị đày
Vì em làm chủ cuộc chơi này
Everybdody knows me, Queen of city
Skrt skrt
-----------------
Subscribe: http://bit.ly/BaoUyenOfficial
Facebook: https://www.facebook.com/baouyen.1605
IG: https://www.instagram.com/baouyen.nc/
-----------------
© Bản quyền thuộc về Bao Uyen Official Channel
© Copyright by Bao Uyen Official ☞ Do not Reup
All rights reserved.
tai tung 在 Tài Smile Entertainment Youtube 的最讚貼文
SƠN TÙNG M-TP | MUỘN RỒI MÀ SAO CÒN Cover | Tài Smile ft Bá Vương | Phiên Bản Chín Trăm Hồi Đó
#sontungmtp #mrmsc #taismile
MV gốc: https://www.youtube.com/watch?v=xypzmu5mMPY
Muon Roi Ma Sao Con
Sơn Tùng M-TP
Muộn rồi mà sao còn
Nhìn lên trần nhà rồi quay ra, lại quay vào
Nằm trằn trọc vậy đến sáng mai
Ôm tương tư nụ cười của ai đó
Làm con tim ngô nghê như muốn khóc oà
Vắt tay lên trên trán mơ mộng
Được đứng bên em trong nắng xuân hồng
Một giờ sáng
Trôi qua trôi nhanh kéo theo ưu phiền miên man
Âm thầm gieo tên em vẽ lên hi vọng
Đúng là yêu thật rồi
Còn không thì hơi phí này
Cứ thế loanh quanh, loanh quanh, loanh quanh
Lật qua lật lại hai giờ
Những ngôi sao trên cao
Là người bạn tâm giao
Lắng nghe anh luyên thuyên về một tình đầu đẹp tựa chiêm bao
Có nghe thôi đã thấy ngọt ngào
Đủ biết anh si mê em nhường nào
Ít khi văn thơ anh dạt dào
Bụng đói nhưng vui quên luôn cồn cào
Nắm đôi tay kiêu sa
Được một lần không ta? (haizz)
Nghĩ qua thôi con tim trong anh đập tung lên rung nóc rung nhà
Hoá ra yêu đơn phương một người
Hoá ra khi tơ vương một người
Ba giờ đêm vẫn ngồi cười
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong cơn mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Có thế cũng khiến anh vui điên lên
Ngỡ như em đang bên
Chấp bút đôi ba câu thơ ngọt ngào, muốn em đặt tên
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong giấc mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Yêu đến vậy thôi, phát điên rồi làm sao giờ?
Haizz, chịu!
Đêm nay không ngủ
Tay kê lên tủ
Miên man anh tranh thủ
Chơi vơi suy tư bao nhiêu cho đủ
Yêu em ngu ngơ mình tôi
Yêu không quan tâm ngày trôi
Yêu thương ánh mắt bờ môi
Yêu đơn phương vậy thôi
Lại còn chối, con tim thẹn thùng đập lạc lối liên hồi
Đừng chày cối, miệng cười cả ngày vậy là chết toi rồi
Ngày càng nhiều thêm
Tình yêu cho em ngày càng nhiều thêm
Muốn nắm đôi bàn tay đó một lần
Du dương chìm sâu trong từng câu ca dịu êm
Những ngôi sao trên cao
Là người bạn tâm giao
Lắng nghe anh luyên thuyên về một tình đầu đẹp tựa chiêm bao
Có nghe thôi đã thấy ngọt ngào
Đủ biết anh si mê em nhường nào
Ít khi văn thơ anh dạt dào
Bụng đói nhưng vui quên luôn cồn cào
Nắm đôi tay kiêu sa
Được một lần không ta?
Nghĩ qua thôi con tim trong anh đập tung lên rung nóc rung nhà
Hoá ra yêu đơn phương một người
Hoá ra khi tơ vương một người
Ba giờ đêm vẫn ngồi cười
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong cơn mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Có thế cũng khiến anh vui điên lên
Ngỡ như em đang bên
Chấp bút đôi ba câu thơ ngọt ngào, muốn em đặt tên
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong giấc mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Yêu đến vậy thôi, phát điên rồi, làm sao giờ?
Em xinh như một thiên thần
Như một thiên thần, như một thiên thần
Ngỡ như em là thiên thần
Xinh như một thiên thần, như một thiên thần
Em xinh như một thiên thần
Như một thiên thần, như một thiên thần
Ngỡ như em là thiên thần
Ngỡ như, ngỡ như, ngỡ như, ngỡ như, ngỡ như
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong cơn mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Có thế cũng khiến anh vui điên lên
Ngỡ như em đang bên
Chấp bút đôi ba câu thơ ngọt ngào, muốn em đặt tên
Cứ ôm anh đi
Ôm anh đi, ôm anh đi, ôm anh đi
Ôm trong giấc mơ
Trong cơn mơ, trong cơn mơ, trong cơn mơ
Yêu đến vậy thôi, phát điên rồi, làm sao giờ?
-------------------/-----------------------------------------
? Đăng ký kênh Tài Smile Official:
http://metub.net/TaiSmileOfficial
-------------------/-----------------------------------------
NHẬN HỢP TÁC QUẢNG CÁO - VUI LÒNG LIÊN HỆ:
✉️ Email: taismiledeptrai@gmail.com
-------------------/-----------------------------------------
* I have permission from the copyright owners to my content. If you have any concerns about my rights, please kindly contact me via email. Thanks for your understanding and cooperation!
** Nếu có bất kì vấn đề nào liên quan đến bản quyền, vui lòng gửi mình email phía trên để mình cùng nhau thống nhất cách giải quyết. Cảm ơn sự hợp tác từ bạn!!!
-------------------/-----------------------------------------
© Bản quyền thuộc về Tài Smile Official
© Copyright Tài Smile Official & Do not Reup
tai tung 在 Echo Taitung 臺東聚落回聲 的推薦與評價
Echo Taitung 臺東聚落回聲, Taitung City. 7432 likes · 52 talking about this. 臺東藝術文化與生活美學資訊的媒體平台. ... <看更多>
tai tung 在 Taitung Amazing - YouTube 的推薦與評價
台東有高山、有縱谷、有溪流、有海洋,來到台東能夠徜徉在沒有邊界的自然教室,全然的放空,體驗這塊美麗的土地,享受自在愜意的慢活步調。台東,靠山面海, ... ... <看更多>